VnExpress giới thiệu bài viết của tác giả Lại Hà Giang, huấn luyện viên trong lĩnh vực làm cha mẹ/parenting tại Singapore.
Tôi
từng nghĩ rằng mình không có khả năng học ngoại ngữ. Tôi vẫn nhớ cảm
giác chán nản và sợ hãi mỗi khi đến tiết học tiếng Anh thời phổ thông. Đến
bây giờ, khi đã chinh phục được 3 ngoại ngữ Anh, Trung, Nga chỉ trong
khoảng thời gian 1-2 năm, tôi nhận ra mình có năng khiếu học ngoại ngữ.
Trở về quá khứ để trả lời câu hỏi: “Tại sao mình từng sợ học tiếng Anh
đến vậy?”, tôi đã tìm ra được 2 nguyên do chính khiến tôi mắc bệnh “dốt
ngoại ngữ”, “dốt tiếng Anh”.
Nguyên nhân thứ nhất, nội dung giảng dạy tiếng Anh trong sách giáo khoa vô cùng nhàm chán, phương pháp dạy học thụ động.
Tiếng Anh thời phổ thông trong ký ức của tôi quanh đi quẩn lại chỉ là
mấy cấu trúc câu quen thuộc “Hi, Hello, How are you?/I am fine, thank
you. And you?”, “What is this?/ This is…”. Chắc vì nội dung lặp đi lặp
lại qua các lớp, các cấp học như vậy nên giáo viên cũng
chán và nản luôn, chẳng buồn tích cực sáng tạo, đổi mới, nâng cao năng
lực để đưa ra những bài giảng chất lượng và hấp dẫn cho các lứa học trò.
Ngày
ấy, với tôi, ngữ pháp tiếng Anh quả là ma trận vô cùng phức tạp và rối
rắm. Cả một năm trời mà học vẫn không nổi 12 thì trong tiếng Anh. Sau
này, khi tự học tiếng Anh, tôi chỉ mất khoảng 2-3 ngày để tự đọc, tự ghi
chép, hệ thống lại bằng cột bảng để phân biệt sự giống và khác nhau
trong công thức, cách sử dụng và dấu hiệu nhận biết của 12 thì này. Từ
đó, tôi nhận ra, ngữ pháp tiếng Anh vô cùng đơn giản. Học tiếng Anh cũng
dễ hơn rất nhiều so với học tiếng Trung và tiếng Nga.
Theo
tôi, để học sinh có sự khởi đầu tốt với chương trình tiếng Anh phổ
thông, nội dung giảng dạy ngữ pháp cần được đơn giản hóa bằng cách giới
thiệu cho các con bức tranh lớn, sau đó đi vào chi tiết các phần, mục
trong sự đối chiếu, so sánh. Nội dung phần nghe - nói cần
được đa dạng hóa và mang tính kế tiếp, liên tục. Tâm lý học sinh thường
rất hiếu kỳ, thích thú với những điều mới lạ và mong muốn được thể hiện
bản thân. Do vậy, các bài đọc hiểu nên đề cập đến vấn đề mang tính thời
sự, toàn cầu, các bài luận, thuyết trình cần khuyến khích học sinh thể
hiện quan điểm cá nhân.
Tính
sáng tạo, tư duy phản biện và cá tính độc đáo của học sinh sẽ phát huy
khi áp lực về điểm số, áp lực của những bài kiểm tra 15 phút hay 45 phút
(một tiết) được loại bỏ. Các bài kiểm tra miệng hay kiểm tra 15 phút
nên thay bằng bài luận cá nhân để học sinh được thể hiện chính kiến hoặc
chia sẻ câu chuyện cá nhân của mình. Các bài kiểm tra một tiết nên được
thay thế bằng bài thuyết trình theo nhóm về một chủ đề, đề tài do giáo
viên đưa ra hoặc do học sinh tự chọn. Các bài thuyết trình này sẽ giúp
học sinh học được rất nhiều, không chỉ tiếng Anh, mà còn rèn luyện được
các kỹ năng quan trọng khác như: kỹ năng làm việc theo nhóm, kỹ năng
nghe - nói, kỹ năng trình bày vấn đề…
Với
nội dung cùng phương cách dạy và học như vậy, tôi tin chắc rằng, học
trò sẽ vô cùng hứng thú với những tiết học tiếng Anh trong nhà trường. Ở
đó, các con được tự do thể hiện và khẳng định bản thân, được giáo viên
yêu thương, tin tưởng và công nhận những nỗ lực hoặc thậm chí cả những
sai sót, được thấy mình đóng vai trò quan trọng trong đội nhóm. Sự tự
tin, lòng tự trọng là động lực mạnh mẽ giúp chúng ta luôn cố gắng, nỗ
lực và phấn đấu để trở nên tốt hơn, hoàn thiện hơn.
 |
Chị Lại Hà Giang chụp tại lễ tốt nghiệp của Đại học Công nghệ Nanyang Singapore (NTU).
|
Nguyên nhân thứ hai, tôi đã không hiểu lý do vì sao tôi phải học tiếng Anh. Mục
tiêu học tập của tôi khi học phổ thông rất đơn giản, theo đúng yêu cầu
và nguyện vọng của cha mẹ “Học để ấm vào thân, Học để vào đại học”. Ngày
ấy, tôi không hiểu vì sao học lại làm “ấm thân”, còn vào đại học thì
chỉ cần cố học tốt 3 môn phân ban là đủ. Tôi học lớp chuyên Văn, ghét
học ngoại ngữ, nên lựa chọn tốt nhất và duy nhất đó là học khối C gồm 3
môn Văn, Sử, Địa.
Đến
khi vào đại học, tôi được phân vào lớp tiếng Nga cho môn ngoại ngữ, học
trong 2 năm. Lúc này, tôi đã hiểu được tầm quan trọng của bằng cấp khi
đi kiếm việc, tôi xác định phải đạt được bảng điểm thật đẹp cho tấm bằng
đại học. Do vậy, tôi rất nghiêm túc khi bắt tay vào công cuộc chinh
phục tiếng Nga.
Được
học bài bản ngay từ đầu với tinh thần chủ động, tích cực và nỗ lực
không ngừng, cùng với sự hướng dẫn tận tình của các giảng viên tiếng Nga
tại Đại học Sư phạm Hà Nội, tôi đã có được nền tảng tiếng Nga vững
chắc, từ ngữ pháp, cách phát âm,
cách viết, cách đọc. Các thầy cô cũng gieo trong tôi tình yêu với nước
Nga, yêu con người Nga, văn hóa Nga, những bài hát tiếng Nga.
Từ
người mù tịt về tiếng Nga, tôi đã liên tiếp đạt được điểm số gần như
tuyệt đối với môn ngoại ngữ này. Từ người khiếp học ngoại ngữ, từng coi
mình là “dốt ngoại ngữ”, tôi đã có thể nhanh chóng chinh phục tiếng Nga.
Lý do giúp tôi học giỏi tiếng Nga lúc ấy là để có bảng điểm đẹp, tấm
bằng giỏi để dễ kiếm việc sau khi tốt nghiệp đại học.
Đến
năm thứ 2 đại học, tôi được chị gái đang du học tại Đại học NTU,
Singapore - trường đứng thứ 13 trên thế giới năm 2015/2016 theo bảng xếp
hạng của Quacquarelli Symonds (QS), đưa sang quốc đảo này để tham quan,
trải nghiệm. Được chị đưa lên các giảng đường và thư viện của Đại học
NTU, được trải nghiệm cuộc sống của sinh viên NTU, được hoà nhịp trong
cuộc sống văn minh, hiện đại tại đất nước Singapore, ước mơ đi du học
tại NTU, Singapore đã trỗi dậy trong tôi vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này, động lực học tiếng Anh của tôi là để thực hiện ước mơ du học. Tôi tự học tiếng Anh
không mệt mỏi, mọi lúc, mọi nơi. Và trong 2 năm nỗ lực không ngừng, tôi
đã hoàn thành 2 nhiệm vụ quan trọng: vừa hoàn thành chương trình Đại
học tại Việt Nam, vừa học tiếng Anh để chuẩn bị sẵn sàng cho hồ sơ du
học.
Qua
trải nghiệm của bản thân, tôi nhận thấy rằng, để chinh phục được bất cứ
ngoại ngữ nào, dù là tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Trung, tiếng Đức,
tiếng Nhật, tiếng Hàn…, chúng ta cần hiểu lý do vì sao cần học hoặc phải
học ngoại ngữ đó. Nói cách khác, đó là chúng ta cần phải bắt đầu bằng
câu hỏi “Tại sao?”.
Nếu chọn học tiếng Anh, bạn cần phải hỏi những câu hỏi quan trọng như: “Tại sao tôi phải học tiếng Anh?”,
“Tại sao tiếng Anh lại quan trọng với cuộc sống của tôi?”, “Tiếng Anh
sẽ giúp gì cho công việc trong tương lai của tôi?”… Trả lời được những
câu hỏi này, tức là bạn đã hiểu được lý do vì sao phải học tiếng Anh và
tìm được động lực để chinh phục ngôn ngữ này.
Tuy
nhiên, để có được động lực mạnh mẽ giúp bạn ăn ngủ cùng tiếng Anh hay
bất kỳ ngoại ngữ nào, bạn cần có một mục tiêu đủ lớn, một ước mơ đủ lớn,
một khát vọng “đổi đời”. Khát vọng ấy sẽ tiếp cho bạn năng lượng và cảm
hứng để sống hết mình, học tập hết sức để biến ước mơ ấy sớm trở thành
hiện thực. Tôi mong bạn cũng sớm tìm được ước mơ đó trong bạn hoặc trong
con của bạn.
Lại Hà Giang